Mùa giải 2024-25 đang trở thành ác mộng của Plymouth Argyle khi câu lạc bộ tiếp tục sa ngã trong vòng thua liên tiếp. Sau khi giảm hạng từ Championship vào League One năm ngoái, những người hâm mộ “The Pilgrims” vẫn còn hy vọng về sự phục hồi dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Tom Cleverley. Tuy nhiên, hiện tại câu lạc bộ đang ở vị trí thứ 22 trong bảng xếp hạng League One, chỉ kém hai điểm so với vòng 18 an toàn. Trận thua 2-0 trước Wycombe Wanderers ở FA Cup không chỉ làm phức tạp thêm tình hình mà còn đặt ra những câu hỏi lớn về khả năng quản lý và chiến thuật của người HLV mới.
Plymouth Argyle: Từ Hy Vọng Tới Khủng Hoảng
Khi mùa giải bắt đầu, mục tiêu chính của Plymouth Argyle là tranh suất thăng hạng trở lại Championship. Dưới sự dẫn dắt của HLV Tom Cleverley, người từng dẫn dắt Watford với những dấu hiệu hứa hẹn trước khi bị loại khỏi vị trí, câu lạc bộ có vẻ như đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho cuộc chiến trong mùa giải mới.
Tuy nhiên, sự khởi đầu không thuận lợi đã nhanh chóng phá vỡ những giấc mơ đó. Bốn trận thua liên tiếp ngay từ đầu mùa giải đã tạo áp lực lớn lên đội bóng và các CĐV. Mặc dù sau đó Plymouth có phần phục hồi với bốn chiến thắng trong sáu trận tiếp theo, nhưng những tín hiệu tích cực đó chỉ là thoáng qua.
Thay vì bước lên từ vị trí thấp, Plymouth Argyle lại rơi xuống vào một vòng xoáy mất phong độ khác. Bốn trận thua liên tiếp lần thứ hai trong mùa giải đã đẩy đội bóng tới bờ vực nguy hiểm của vùng xuống hạng. Tình hình trở nên nguy kịch khi nhiều câu lạc bộ khác đang ở tình cảnh tương tự, chẳng hạn như Blackpool và Peterborough, đã không do dự sử dụng quyền “sa thải” huấn luyện viên để tìm kiếm sự thay đổi.
HLV Tom Cleverley trên chiếc ghế dự bị với biểu cảm lo lắng trong trận đấu của Plymouth Argyle
Hệ Thống 3 Hậu Vệ: Từ Lời Giải Tới Cơn Ác Mộng
Một trong những quyết định gây tranh cãi nhất của HLV Tom Cleverley là việc chuyển đổi sang hệ thống bóng đá với ba hậu vệ (3-5-2 hoặc 3-4-3). Ban đầu, quyết định này được xem là một cách thông minh để “gia cố” hàng phòng ngự, giúp Plymouth giảm bớt những bàn thua.
Theo quan điểm của nhiều cổ động viên tại Home Park, lý thuyết có vẻ hợp lý – tăng số lượng hậu vệ để tạo lớp bảo vệ vững chắc cho thủ môn. Tuy nhiên, trên thực tế, kế hoạch này đã hoàn toàn thất bại. Không chỉ vẫn “rò rỉ” các bàn thua, hệ thống này còn gây tổn hại to lớn tới khả năng tấn công của đội.
Luke Hodge, một chuyên gia phân tích bóng đá và fan của Plymouth Argyle, đã chỉ ra rõ ràng những hạn chế của hệ thống này: “Hệ thống ba hậu vệ không chỉ không giảm được các bàn thua mà còn loại bỏ hoàn toàn mối đe dọa tấn công của chúng ta. Chúng ta trông kinh khủng cả khi tấn công lẫn khi phòng thủ.”
Điều này đúng là một mô tả sắc sảo về hiện tượng “không có cái gì tốt” đang xảy ra ở Plymouth. Thay vì một hàng phòng ngự chắc chắn kết hợp với những cuộc tấn công nguy hiểm, Plymouth Argyle đang chơi một bóng đá vừa tị nại vừa không hiệu quả – một kịch bản tồi tệ nhất có thể xảy ra cho bất kỳ đội bóng League One nào.
Các cầu thủ Plymouth Argyle đứng xếp hàng với hệ thống ba hậu vệ trong một trận đấu gần đây
Giải Pháp Cần Thiết: Quay Lại Hệ Thống Bốn Hậu Vệ
Các chuyên gia và cổ động viên đều nhất trí rằng Plymouth Argyle cần phải thay đổi ngay. Câu hỏi không phải là có thay đổi, mà là sẽ thay đổi như thế nào. Luke Hodge và nhiều người khác đã đề xuất một giải pháp rõ ràng: quay trở lại hệ thống bốn hậu vệ.
Theo các nhà phân tích, một hệ thống 4-3-3 hoặc 4-5-1 sẽ mang lại sự cân bằng mà Plymouth hiện đang thiếu. Thậm chí, một hệ thống 4-4-2 cơ bản, được xem là “cổ điển” của bóng đá Anh, cũng có thể hiệu quả hơn cách tiếp cận hiện tại.
Những lợi ích của sự chuyển đổi này rõ ràng:
- Cân bằng phòng thủ: Một hàng thủ bốn người, nếu được bố trí chặt chẽ và hẹp, có thể cung cấp sự bảo vệ mạnh mẽ cho thủ môn mà không cần tới sự “vô ích” của cầu thủ thứ ba.
- Tấn công hiệu quả hơn: Với cấu trúc 4-3-3, Plymouth có thể có ba tiền vệ cân bằng (hoặc hai tiền vệ trung tâm cộng với một trung vệ tấn công), tạo ra những cơ hội ghi bàn thực sự.
- Sự linh hoạt: Hệ thống bốn hậu vệ dễ dàng thích ứng hơn – nếu cần phòng ngự chặt hơn, HLV có thể chuyển sang 4-5-1; nếu cần tấn công, 4-3-3 là một lựa chọn tốt.
Thời Gian Đang Hết: Plymouth Argyle Và Cuộc Đua Với Thời Gian
Tình hình của Tom Cleverley hiện nay có thể được mô tả là “rất mong manh”. Ở bóng đá đẳng cấp League One, một câu lạc bộ duy trì trạng thái từng ở vùng xuống hạng không được phép quá lâu. Kinh nghiệm từ các câu lạc bộ khác – như Blackpool và Peterborough – cho thấy rằng các nhà lãnh đạo không ngần ngại loại bỏ những huấn luyện viên không thể đưa ra những kết quả tức thì.
Điều này có nghĩa là Cleverley phải hành động nhanh chóng. Nếu anh ta không thay đổi chiến thuật – đặc biệt là từ bỏ hệ thống ba hậu vệ – thì các khó khăn sẽ chỉ tăng thêm. Tệ hơn nữa, áp lực tăng lên sẽ tạo ra một vòng xoáy tiêu cực: những sai lầm chiến thuật dẫn tới thua trận, những thua trận dẫn tới áp lực, áp lực dẫn tới thêm những sai lầm.
Với chỉ một vài tuần hoặc tối đa một vài tháng để cứu công việc của mình, Tom Cleverley đang đứng trước một ngã ba: hoặc thay đổi tactics một cách quyết liệt, hoặc phải chấp nhận rằng thời gian của anh ta ở Home Park có thể sắp kết thúc.
Bước Ngoặt Cuối Cùng Cho Plymouth Argyle
Plymouth Argyle không phải là đội bóng đầu tiên gặp phải khủng hoảng trong mùa giải, cũng không phải lần đầu tiên một huấn luyện viên phải đối mặt với áp lực lớn trong League One. Tuy nhiên, những gì đang diễn ra ở Home Park là một bài học về tầm quan trọng của việc đưa ra những quyết định chiến thuật đúng đắn và sẵn sàng thích ứng khi những gì hiện tại không có hiệu quả.
Cho dù Tom Cleverley có thay đổi hệ thống hay không, Plymouth Argyle sắp bước vào một giai đoạn quyết định của mùa giải. Nếu những kết quả tích cực không đến trong vài tuần tới, Plymouth có thể phải đối mặt với một sự thay đổi quản lý. Nhưng trước tiên, hãy xem liệu người HLV mới này có đủ can đảm để từ bỏ một chiến lược mà anh ta dường như đã cam kết, hay không.
Để cứu công việc và đưa Plymouth Argyle ra khỏi vòng xoáy này, Tom Cleverley cần phải hành động ngay bây giờ. Thay đổi tactics từ ba hậu vệ sang bốn hậu vệ có thể không phải là một “viên đạn bạc”, nhưng nó chắc chắn là một bước cần thiết và hứa hẹn. Những ngày tới sẽ cho thấy liệu anh ta có sẵn sàng cho thay đổi đó hay không – và liệu điều đó có đủ để cứu công việc của anh ta.